Mùa Chay là để yêu thương & Làm sao để hôn nhân bền vững trước những khó khăn? và 8 cách cha mẹ có thể dạy và nhận được sự tôn trọng từ con cái
Ngày đăng: 2:43 PM - 18/03/2023
Thomas Lickona
WHĐ (28.11.2022) – Như là nền tảng của các mối tương quan lành mạnh, tôn trọng là biết thể hiện sự tử tế, nhã nhặn, đúng mực với người khác. Tôn trọng có ý nghĩa quan trọng, trước hết là với bản thân, sau đó là với người khác, được khởi đi từ trong gia đình.
Như là những người thày, bậc cha mẹ xứng đáng và cần được tôn trọng đặc biệt vì vị thế và trách nhiệm của họ. Là chủ gia đình, cha mẹ chịu trách nhiệm về phúc lợi, sức khỏe và sự an toàn của con cái, đồng thời giúp chúng phát triển trí tuệ, năng lực và tính cách. Nếu tin vào Thiên Chúa, Đấng giao phó con cái cho chúng ta, thì chúng ta cũng có trách nhiệm để đưa chúng đi vào mối tương quan với Thiên Chúa.
Điều này sẽ khó khăn hơn nhiều nếu trẻ em không tiếp thu sự hướng dẫn của chúng ta khi chúng không có thái độ tôn trọng cơ bản đối với thẩm quyền, quy tắc và giáo huấn đạo đức của chúng ta.
Việc chúng ta dạy con cái tôn trọng uy quyền của mình tốt như thế nào sẽ tạo nền tảng cho sự phát triển đạo đức trong tương lai của chúng. Chúng ta không thể chu toàn bổn phận của cha mẹ mà không có sự tôn trọng của con cái.
Dưới đây là 8 cách giúp bậc cha mẹ dạy và đón nhận sự tôn trọng từ con cái.
1. Tin tưởng và hành động như thể bạn có quyền được tôn trọng
Việc “có thẩm quyền” liên quan đến những kết quả tính cách tích cực nhất đối với trẻ em. Một đặc điểm quan trọng của việc nuôi dạy con cái một cách có thẩm quyền đó là thực thi quyền lực một cách tự tin.
Để thực thi quyền lực một cách tự tin, trước tiên chúng ta phải tôn trọng chính mình. Hãy nhớ nguyên tắc này: Chúng ta nhận được sự tôn trọng mà chúng ta đòi hỏi và nhận được sự thiếu tôn trọng mà chúng ta cho phép.
2. Tôn trọng con cái
Nếu muốn con cái tôn trọng mình, chúng ta hãy dành điều đó cho chúng.
Nếu muốn bọn trẻ nói với chúng ta “làm ơn”, “xin lỗi” và “cảm ơn”, chúng ta cũng nên thực hành phép lịch sự tương tự như vậy với chúng. Trái lại, nếu không muốn con cái mỉa mai mình, chúng ta nên tránh mọi lời mỉa mai khi nói với chúng. Nếu muốn bọn trẻ nói với giọng tôn trọng, chúng ta cũng nên làm mẫu cho chúng.
Chúng ta cũng nên tôn trọng con cái theo một nghĩa sâu sắc hơn – bằng cách đối xử với chúng như những cá nhân độc nhất vô nhị. Thể hiện sự quan tâm thực sự đến suy nghĩ, cảm xúc, và những gì đang xảy ra trong cuộc sống của chúng. Hãy dành thời gian để trò chuyện riêng với trẻ, và thu xếp để cùng làm việc nhà chung với nhau.
Chắc chắn, bọn trẻ sẽ tôn trọng chúng ta hơn khi chúng cảm thấy được tôn trọng và yêu thương.
3. Làm gương về sự tôn trọng trong lời nói và hành động của chính mình
Là cha mẹ, chúng ta nên nêu gương về sự tôn trọng qua cách chúng ta đối xử với nhau. Một người mẹ nhớ lại: “Bố mẹ tôi không hoàn hảo nhưng họ tôn trọng nhau và ủng hộ nhau trong các quyết định nuôi dạy con cái. Không ai trong gia đình chúng tôi bị chửi mắng”.
Một số cách khác để mô hình hóa sự tôn trọng:
– Thể hiện sự tôn trọng qua cách chúng ta đối xử và nói về những người bên ngoài gia đình, bao gồm họ hàng, hàng xóm, và giáo viên. Người mẹ nói về bài tập về nhà của đứa con, “Đây là một bài tập ngớ ngẩn!” là không tôn trọng giáo viên. Sự thiếu tôn trọng thường bắt đầu ở mức độ thấp. Trẻ em trở nên mẫn cảm với nó.
– Tránh nói về lỗi lầm và thất bại của người khác một cách không cần thiết. Hãy giải thích cho trẻ hiểu rằng chúng ta không thích khi người khác nói xấu sau lưng chúng ta. Trái lại, hãy cố gắng trở thành kiểu người biết nhìn thấy và nhận xét về những điều tốt đẹp ở người khác.
– Khi tranh luận với tư cách là cha mẹ, chúng ta có duy trì sự tôn trọng không? Chúng ta có tránh dùng những từ ngữ lạm dụng không?
– Chúng ta có thực sự nỗ lực để “lắng nghe tích cực” quan điểm của người khác để họ cảm thấy được lắng nghe và thấu hiểu không?
– Chúng ta có biết góp ý, giáo dục, nâng đỡ tinh thần khi người khác sai phạm chứ không vì thế mà làm tổn thương, hạ thấp phẩm giá của họ không?
– Chúng ta có làm hòa và tha thứ ngay sau một lần “cãi nhau” thay vì ôm hận và oán giận không? Nhiều nghiên cứu cho thấy những cuộc hôn nhân lành mạnh thường có “nghi thức hòa giải” giúp họ làm lành và bước tiếp.
4. Nhấn mạnh sự tôn trọng trong mọi tương tác gia đình.
Chúng ta không cho phép anh chị em nói nhau là “câm đi”, gọi nhau một cách thô lỗ, mỉa mai hoặc thiếu tôn trọng theo bất kỳ hình thức nào khác. Nhắc bọn trẻ nói “làm ơn”, “xin lỗi” và “cảm ơn” với nhau một cách chân thành, và giải thích rằng cách cư xử như thế thể hiện sự tôn trọng đối với người khác.
Dạy bọn trẻ không được ngắt lời, nhắc chúng nhìn vào người đang nói chuyện với, thay vì chỉ chằm chằm nhìn vào màn hình, điện thoại của mình.
5. Khi trẻ vô lễ, hãy đưa ra phản hồi sửa sai rõ ràng
Mỗi khi trẻ có lời nói, hoặc thái độ vô lễ, chúng ta cần đưa ra phản hồi sửa sai rõ ràng ngay khi thấy cần thiết.
Ví dụ:
– “Như thế là tôn trọng sao?”
– “Giọng nói của con có ý gì vậy?”
– “Con có thể vui lòng nói lại điều đó một lần nữa, theo cách tôn trọng hơn được không?”
– “Con có thể không có ý thiếu tôn trọng, nhưng nó đã xảy ra theo cách đó”
Hãy điều chỉnh mọi hành vi thiếu tôn trọng của trẻ. Ngay cả trong những chi tiết nhỏ, chẳng hạn như em trợn mắt nhìn khi chúng ta yêu cầu chúng làm việc nhà hoặc nhắc nhở chúng về một quy tắc mà chúng đang quên.
Đừng để trẻ có những hành vi thiếu tôn trọng chỉ vì bạn đang ở nơi công cộng, dù đó là việc trẻ thô lỗ từ chối chào một vị khách.
Hãy lưu tâm sửa chữa những điều nhỏ nhặt, dạy các tiêu chuẩn hành vi và hình thành lương tâm của trẻ. Nếu không kiên quyết và nhất quán điều chỉnh sự thiếu tôn trọng, chúng ta sẽ thấy vùng chịu đựng đối với sự thiếu tôn trọng của mình ngày càng rộng hơn, đồng thời, sự thiếu tôn trọng của trẻ ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Thật thế, nếu không sửa chữa sự thô lỗ ở một đứa trẻ 6 tuổi, sẽ không ngạc nhiên nếu chúng ta phải đối phó với việc chửi thề và dằn mặt khi chúng 16 tuổi.
6. Thiết lập một hậu quả cho sự thiếu tôn trọng
Trong lúc bình tĩnh, chúng ta hãy giải thích cho trẻ hiểu sự tôn trọng là một vấn đề nghiêm trọng. Hãy đưa ra những hậu quả một cách công bằng và hiệu quả nếu trẻ tiếp tục thiếu tôn trọng sau khi được nhắc nhở.
7. Huấn luyện trẻ cách thể hiện sự tôn trọng
Trên thực tế, trẻ em nghe và nhìn thấy rất nhiều hành vi tôn trọng lẫn thiếu tôn trọng nhưng không phân biệt được đúng, sai một cách rõ ràng. Do đó, chúng ta cần giúp trẻ ý thức và biết cách thể hiện sự tôn trọng bằng ngôn ngữ và hình thể, chẳng hạn như âm thanh, giọng điệu, cử chỉ. Đồng thời cũng cho trẻ biết sự thiếu tôn trọng thường được thể hiện như thế nào.
8. Thiết lập văn hóa gia đình đề cao sự tôn trọng lẫn nhau.
Điều gì sẽ xảy ra nếu các tương tác trong gia đình có rất nhiều sự thiếu tôn trọng và chúng ta đã bỏ qua? Hãy thay đổi điều đó bằng cách thực hiện các bước có chủ ý để tạo ra văn hóa gia đình biết tôn trọng nhau.
Một cách cụ thể, trong ứng xử hàng ngày tránh những lời nói, cử chỉ, hành vi, gây tổn thương hay hạ thấp nhân phẩm của nhau; tôn trọng cá tính, sở thích, nhu cầu của nhau; mỗi người bớt đi cái Tôi, tính độc đoán, và ích kỷ; chân thành chia sẻ niềm vui, nỗi buồn cũng như thuận lợi và khó khăn trong cuộc sống, …
***
Thông qua lời nói, cử chỉ, hành vi có thể đánh giá được chúng ta có đang tôn trọng người khác và chính bản thân mình hay không? Đôi khi chỉ những hành động nhỏ chúng ta cũng khiến người khác thấy ấm lòng, thoải mái và vui vẻ vì nhận ra rằng họ đang được ghi nhận và coi trọng.
Hơn nữa, khi dành sự tôn trọng cho người khác, chúng ta cũng sẽ nhận được sự tôn trọng tương ứng. Đây cũng là hệ quả rõ nét trong việc cha mẹ dạy dỗ và nhận lại được sự tôn trọng từ chính con cái.
Nt. Anna Ngọc Diệp, OP
Dòng Đa Minh Thánh Tâm
Mùa Chay là để yêu thương: Một thách đố đối với gia đình
![]() |
Chúng ta đã bước vào Mùa Chay được vài tuần lễ, nhưng vẫn còn thời gian để xem xét kỹ hơn một chút về cách chúng ta nghĩ về Mùa thánh thiện này.
Chúng ta thường có xu hướng xem Mùa Chay như một dự án, có nghĩa là, chúng ta quyết định mình sẽ làm gì cho Thiên Chúa, để rồi, chúng ta có thể thuyết phục Ngài thương xót chúng ta. Thật ra, những nỗ lực này bắt nguồn từ những chủ ý rất tốt lành, nhưng có vẻ như chúng lại bỏ sót điểm mấu chốt: Mùa Chay không phải là một dự án nhưng là một lời mời gọi.
Lý do thực sự mà chúng ta được mời gọi để tập trung vào việc cầu nguyện, ăn chay và quảng đại cho đi là bởi vì đó là cách chúng ta đáp lại lời mời gọi của Thiên Chúa để cho Ngài yêu thương chúng ta nhiều hơn và chia sẻ tình yêu đó với người khác.
- Chúng ta đẩy mạnh đời sống cầu nguyện bằng việc thưa với Chúa: “Con không biết làm sao để sống và yêu theo cách Chúa muốn, xin hãy chỉ dạy con”.
- Chúng ta kiêng bớt những thú vui đơn giản để nhắc nhở bản thân rằng mối tương quan của chúng ta với Thiên Chúa và với những người bên cạnh cần phải được xem quan trọng hơn mọi thứ. Và, thay vì trốn sau bức tường của những thú vui tội lỗi, chúng ta cần tìm thấy sự an ủi, niềm vui và ý nghĩa từ sự mật thiết mà chúng ta xây dựng với Chúa và với những người thân của chúng ta.
- Chúng ta cho đi thời gian và của cải một cách quảng đại hơn để nhớ rằng tất cả những gì Thiên Chúa ban cho chúng ta phải được sử dụng để mang lại hạnh phúc cho người khác chứ không phải tích trữ để tạo ra tấm mền an toàn cho phép chúng ta nuôi dưỡng ảo tưởng về sự bất khả xâm phạm.
Mùa Chay không phải là “từ bỏ một điều gì đó” chỉ vì lợi ích của việc từ bỏ mà là từ bỏ những thứ cản trở cách chúng ta học để yêu thương như thế nào. Đó không phải theo cách tự nhiên, tôn trọng những giới hạn và sống trong vùng an toàn của mình, nhưng theo một cách thế mới mà chỉ Thiên Chúa mới có thể dạy chúng ta. Và điều này chỉ có được khi chúng ta cầu xin Ngài, mỗi ngày, với một con tim rộng mở.
Thông qua ứng dụng Hộ gia đình truyền giáo (CatholicHOM), chúng tôi đã tạo Thử thách 40 ngày dành cho gia đình để nhắc họ rằng Mùa Chay trước hết là lời mời gọi yêu thương nhiều hơn, yêu thương cụ thể hơn, và yêu thương sâu sắc hơn. Lời kêu gọi này bắt đầu từ gia đình, nghĩa là từ Giáo hội tại gia, của chúng ta.
Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II nhắc nhở rằng việc xây dựng vương quốc của Thiên Chúa không phải là làm NHỮNG VIỆC LỚN LAO CHO CHÚA GIÊSU, thay vào đó, là làm những việc nhỏ với tình yêu lớn. Chính những việc nhỏ giúp cho các mối tương quan của chúng ta bền chặt hơn, sâu sắc hơn, lành mạnh hơn và thánh thiện hơn — khởi đi từ trong gia đình, bởi vì gia đình là nền tảng của xã hội và Giáo hội.
Mỗi ngày, các thành viên trong gia đình được nhắc cùng nhau cầu nguyện, cùng nhau khám phá ra là sẽ làm như thế nào để những hành động hy sinh đơn giản có thể giúp củng cố đời sống gia đình; để quan tâm chăm sóc nhau tốt hơn; và để có thể trở thành điều mà mọi gia đình Kitô hữu được kêu gọi trở thành: phúc lành của Thiên Chúa dành cho nhau và cho thế giới.
Một cách cụ thể, khi tiếp tục Mùa Chay, chúng ta đừng chỉ “từ bỏ một điều gì đó”, mà hãy từ bỏ điều gì đó ngăn cản chúng ta trở thành người chồng/vợ, người cha/mẹ, người con, người anh/chị/em… mà Thiên Chúa đang kêu gọi chúng ta trở thành – một cá vị mà gia đình cần chúng ta trở thành.
Dưới ngiều hình thức, chúng ta hãy quảng đại hơn nữa về thời gian, của cải, và tài năng để chia sẻ với mọi người, trước hết, với những người thân trong gia đình. Hãy nhớ lời khuyên của Thánh Phaolô rằng “Ai không chăm sóc người thân, nhất là người sống trong cùng một nhà, thì đã chối bỏ đức tin, và còn tệ hơn người không có đức tin” (x. 1 Tm 5, 8).
Tóm lại, hãy ngừng coi Mùa Chay là một dự án nhưng như một lời mời mà Thiên Chúa dành cho chúng ta để đón nhận và chia sẻ tình yêu của Ngài một cách quảng đại hơn với người khác, bắt đầu với những người sống chung dưới mái nhà với chúng ta.
Tác giả: Tiến sĩ Greg Popcak* - Nguồn: oursundayvisitor.com (09/3/2023)
Chuyển ngữ: Nt. Anna Ngọc Diệp, OP - Dòng Đa Minh Thánh Tâm
Làm sao để hôn nhân bền vững trước những khó khăn?
Tôi nhớ mình đã mơ mộng nói với mẹ vài năm sau đó rằng: “Con muốn quang cảnh thiên đàng giống như ngày cưới của con, xung quanh là tất cả những người chúng ta yêu thương nhất, cùng vui cười và chúc mừng nhau.” Có thể điều này nghe có vẻ ngây thơ hoặc sáo rỗng, nhưng đúng thực đó là những gì đã từng xảy ra với tôi. Chỉ có điều là tôi không ngờ được rằng hôn nhân sẽ thử thách chúng tôi theo những cách mà chính tôi không thể hình dung.

Tôi nhớ mình đã mơ mộng nói với mẹ vài năm sau đó rằng: “Con muốn quang cảnh thiên đàng giống như ngày cưới của con, xung quanh là tất cả những người chúng ta yêu thương nhất, cùng vui cười và chúc mừng nhau.” Có thể điều này nghe có vẻ ngây thơ hoặc sáo rỗng, nhưng đúng thực đó là những gì đã từng xảy ra với tôi. Chỉ có điều là tôi không ngờ được rằng hôn nhân sẽ thử thách chúng tôi theo những cách mà chính tôi không thể hình dung.
Ben và tôi kỷ niệm 14 năm ngày cưới vào ngày 30. 6. Khi thấy những cặp đôi nhìn nhau lãng mạn, chúng tôi trao cho nhau một cái nhìn thấu cảm và nụ cười nhẹ nhàng. Có điều gì đó chúng tôi đã trải qua mà những cặp vợ chồng mới cưới trẻ trung, hạnh phúc - chưa thể hiểu được. Cũng thế, chúng tôi nhìn thấy những cặp vợ chồng đã kết hôn được vài chục năm và ánh mắt của họ toát lên sự khôn ngoan từng trải mà Ben và tôi chưa nhận biết được.
Mới đây, chúng tôi đã thảo luận về một số phương thế giúp vượt qua khó khăn trong cuộc hôn nhân của chính mình. Vẫn biết rằng, mỗi cuộc hôn nhân đều khác nhau; và chúng tôi không biết mọi thứ, nhưng những gì chúng tôi đã học được là giá trị của sự chia sẻ.
Sự nhẫn nại trong giai đoạn khó khăn
Hầu hết các cặp vợ chồng trẻ đều đoán trước được những cuộc cãi vã, thậm chí là bạo lực gia đình có thể xảy ra trong thực tế cuộc sống hôn nhân của họ, nhưng những điều này luôn bao hàm cách làm lành và vượt qua. Thật khó để biết trước gia đình ban đầu của mỗi chúng tôi đã định hình thế giới quan của chúng tôi ra sao, cũng như cách chúng tôi giao tiếp và tương quan với nhau như thế nào—cho đến khi chúng tôi kết hôn được một thời gian và nhận ra những khuôn mẫu bắt đầu xuất hiện.
Ben và tôi đối phó một cách hoàn toàn khác nhau với chẩn đoán hội chứng Apert[1] của con gái chúng tôi, Sarah. Trong khi tôi cần phải đề cập đến mọi thứ, từ suy nghĩ, cảm xúc của tôi, và cả những giả sử một cách cởi mở. Đó là cách tôi chia sẻ kinh nghiệm về vấn đề này với Ben, cũng như xử lý những phức tạp có thể có. Trái lai, Ben chọn cách rút lui và tự cô lập. Anh không nhận ra nỗi đau của bản thân, cũng không biết làm sao để diễn tả những cảm xúc mãnh liệt đang dâng trào trong lòng mình.
Và rồi, chúng tôi bước vào giai đoạn mà chúng tôi gọi là “Thời kỳ khô hạn” trong cuộc hôn nhân của mình. Chúng tôi nói chuyện hàng ngày, nhưng cuộc trò chuyện chỉ xoay quanh cuộc sống thường ngày. Chúng tôi không đi sâu vào vấn đề vì cả hai đều đang phải đối diện với tình trạng kiệt sức, mệt nhoài, và sự bất an chung về cảm xúc mới nảy sinh. Kể từ đó, chúng tôi đã đi qua nhiều thung lũng hơn, nhưng chúng trở nên giống những ngọn đồi thoai thoải hơn.
Một từ mà Thiên Chúa đã đặt vào trái tim của cả hai chúng tôi là: Nhẫn nại. Nhẫn nại có nghĩa là gì? Theo định nghĩa, nhẫn nại bao gồm việc chịu đựng một tiến trình khó khăn hoặc đau đớn mà không chùn bước. Một số từ đồng nghĩa với nhẫn nại là khoan dung, kiên trì, và dũng cảm.
Điều khiến cho việc chịu đựng những khó khăn trong hôn nhân trở nên đau đớn là việc chúng ta chia sẻ cuộc sống với một người mà về cơ bản họ không hiểu mình. Hình thức cô đơn và cô lập về cảm xúc này gây tổn thương tồi tệ hơn nhiều so với khi chúng ta cắt đứt một tình bạn hoặc bị đồng nghiệp phớt lờ. Làm sao để chúng ta có thể chịu đựng? Bằng cách chấp nhận đối diện những cảm xúc nặng nề, và mạo hiểm với sự tổn thương cần thiết để mở lòng với nhau, một cách chậm rãi nhưng nhất quán.
Kiên nhẫn trong những thử thách
Cùng với sự nhẫn nại, vốn tập trung chủ yếu vào việc chịu đựng nỗi đau, sự kiên nhẫn là cách giúp chúng ta vượt qua nỗi đau. Về mặt tâm linh, sự kiên nhẫn cũng giống như sự chịu đựng lâu dài, khả năng chịu đựng các bước mà chúng ta phải thực hiện trên hành trình Canvê của chính mình. Hôn nhân phải gắn liền với Thập giá; không có cách nào khác để một đôi vợ chồng sống sót trước những thay đổi không thể hình dung xảy ra với họ.
Và con đường dài buồn tẻ dẫn đến nơi mình bị đóng đinh phải được thực hiện cùng nhau. Chính khi bản thân trở nên trống rỗng, chúng ta bắt đầu dành chỗ cho người khác, trước hết là Thiên Chúa, và sau đó là người vợ/chồng của mình. Việc trở nên trống rỗng này, việc cắt tỉa này, gây đau đớn khủng khiếp. Cảm giác rất giống cái chết, và đúng là như vậy. Nhưng chỉ từ trong sự chết, sự sống mới có thể xuất hiện.
Kỷ luật đối với cuộc sống hàng ngày
Cách đây vài năm, qua sự giới thiệu của một người bạn, tôi đã đọc cuốn A Mother’s Rule of Life (Quy tắc sống của một người mẹ). Khái niệm về việc tạo sự nhịp nhàng trong gia đình thông qua thói quen hằng ngày đã thu hút chứng u uất của tôi đối với sự sắp xếp trật tự và có tổ chức. Tuy nhiên, khi con cái còn nhỏ hoặc khi chúng có những nhu cầu đặc biệt, cuộc sống có xu hướng hỗn độn hơn là bình lặng.
Hầu hết các bà mẹ đều cảm thấy việc thiết lập một nếp sống nhịp nhàng giống như trong tu viện là điều nằm ngoài tầm tay, nhưng thực sự thì điều này có thể xảy ra. Những gì chúng ta có thể làm được, chúng ta sẽ làm rất tốt. Đó là điểm phát xuất của tôi - với những bước nhỏ hướng tới thói quen hằng ngày. Trước hết, chúng tôi có giờ ăn bình thường, mà chúng tôi chia sẻ như một gia đình mỗi khi chúng tôi ở cùng nhau. Tiếp đến, chúng tôi dành khoảng 2 tiếng đồng hồ, được chỉ định là thời gian nghỉ ngơi. Mọi người có thể ngủ trưa, có thể đọc sách, hoặc chơi với thú nhồi bông.
Thói quen hằng ngày trở nên cực nhọc khi nó không được thực hiện một cách vui vẻ và với tình yêu thương. Cuộc sống hôn nhân và gia đình không phải lúc nào cũng tràn ngập những cảm giác êm đềm, và màu hồng. Trên thực tế, những điều này hầu như rất khó xảy ra. Vấn đề là chúng ta nhận ra món quà kỷ luật, trước hết là trong việc cầu nguyện hàng ngày, sau đó là với những người trong gia đình.
Không nhất thiết phải vượt qua khó khăn trong hôn nhân, trái lại, những khó khăn này được dệt thành tấm thảm phức tạp hơn trong cuộc sống của chúng ta. Sự cám dỗ chạy trốn vào thứ hạnh phúc mơ hồ, thoái thác sẽ luôn tìm cách lôi kéo chúng ta xa rời ơn gọi đích thực của mình, đó là tình yêu. Và tình yêu không bao giờ tách ra khỏi sự chọn lựa của mỗi người để chịu đựng một cách kiên nhẫn.
Chăc chắn, vẫn có đó muôn vàn cách thế mời gọi chúng ta chết đi cho sự ích kỷ của chính mình để khám phá (hoặc tái khám phá) những sự phục sinh nho nhỏ đang diễn ra xung quanh chúng ta.
https://gphaiphong.org/gia-dinh-135/lam-sao-de-hon-nhan-ben-vung-truoc-nhung-kho-khan-10600.html
Nt. Anna Ngọc Diệp, OP
Dòng Đa Minh Thánh Tâm